Phong trào Tiệc Trà Chủ_nghĩa_bảo_thủ_tại_Hoa_Kỳ

Bài chi tiết: Phong trào Tiệc Trà

Một yếu tố tương đối mới của chủ nghĩa bảo thủ là phong trào Tiệc Trà năm 2009-nay, một phong trào dân túy cánh Hữu bao gồm hơn 600 đơn vị địa phương bày tỏ sự không hài lòng với chính phủ và cả hai chính đảng.[45] Nhiều đơn vị đã thúc đẩy các hoạt động và biểu tình.[46] Mục đích đề ra của phong trào là để ngăn chặn những gì họ xem như là chi tiêu lãng phí của chính phủ, thuế quá mức, và bóp nghẹt nền kinh tế thông qua quan liêu quy định. Tiệc Trà đã thu hút sự chú ý của quốc gia khi nó đẩy đảng viên đảng Cộng hòa Scott Brown đến một chiến thắng trong cuộc bầu cử Thượng viện cho chiếc ghế ở Massachusetts giữ bởi anh em nhà Kennedy cho tới gần 60 năm.[47][48] Trong năm 2010 ứng cử viên Tea Party làm xáo trộn giới thống trị đảng Cộng hòa trong một vài cuộc bầu cử sơ bộ, như ở Alaska, Colorado, Delaware, Florida, Nevada, New York, Nam Carolina và Utah, đưa ra một động lực mới cho chính nghĩa bảo thủ trong cuộc bầu cử năm 2010, làm cho Sarah Palin nổi tiếng. Rasmussen và Schoen (2010) kết luận rằng "Bà ấy là người lãnh đạo biểu tượng của phong trào, và hơn bất cứ ai khác đã giúp định hình nó." [49] Trong cuộc bầu cử mùa thu năm 2010, tờ New York Times đã xác định 129 ứng cử viên được sự hỗ trợ của Tea Party, cũng như 9 người thi đua vào Thượng viện; tất cả đều là đảng viên Cộng hòa, bởi vì đảng viên Dân chủ không hoạt động tích cực trong Tea Party.[50]

Tiệc Trà chính nó là một tập đoàn của phe bảo thủ với những quan điểm khác nhau bao gồm cả chủ nghĩa tự do cá nhân và bảo thủ xã hội.[51] Hầu hết những người ủng hộ Đảng Trà tự nhận mình là "giận chính phủ".[52][53][54] Một khảo sát cho thấy rằng những người ủng hộ Tiệc Trà đặc biệt là phân biệt mình với thái độ đảng Cộng hòa nói chung về các vấn đề xã hội như hôn nhân đồng tính, phá thai và nhập cư bất hợp pháp, cũng như sự ấm lên toàn cầu.[55] Tuy nhiên, cuộc thảo luận về quyền phá thai và quyền đồng tính được lãnh đạo Tiệc Trà tránh đề cập tới.[56] Trước cuộc bầu cử năm 2010, hầu hết các ứng cử viên Tea Party tập trung vào chi tiêu liên bang và thâm hụt, ít chú trọng tới chính sách đối ngoại.[57]

Ghi nhận sự thiếu một tổ chức trung ương hay một phát ngôn viên rõ ràng, Matthew Continetti của tờ The Weekly Standard đã nói: "Không có một Tea Party duy nhất. Tên này là một chiếc ô mà bao gồm nhiều nhóm khác nhau. Dưới chiếc ô này, bạn sẽ tìm thấy tất cả mọi người từ người Mỹ cho sự thịnh vượng đến người bảo thủ tôn giáo, những người độc lập, và các công dân không bao giờ có hoạt động chính trị trước đây. Cai ô khổng lồ. "

Biên tập viên của Gallup Poll lưu ý trong năm 2010 rằng "Cộng thêm vào việc người bảo thủ có nhiều nhiệt tình hơn người tự do về việc đi bỏ phiếu trong cuộc bầu cử năm nay, lợi thế tương đối của họ về sự nhiệt tình là lớn hơn nhiều so với chúng ta đã thấy trong thời gian qua.[58]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Chủ_nghĩa_bảo_thủ_tại_Hoa_Kỳ http://www.cerium.ca/article2211.html http://www.amazon.com/Age-Reagan-Liberal-Order-196... http://www.amazon.com/Rule-Ruin-Moderation-Destruc... http://www.amazon.com/dp/0300164181 http://www.amazon.com/dp/1400053579 http://markriebling.blogs.com/sources_and_methods/... http://www.businessweek.com/news/2010-04-15/tea-pa... http://www.cbsnews.com/8301-503544_162-12030-50354... http://2010central.gallup.com/2010/04/conservative... http://www.gallup.com/poll/148745/Political-Ideolo...